asdasdasdasdasdasdasdasda
KO CO J DE NOI MUON TIM HIEU VAO BLOG CUA TOI NGHE!
http://blog.360.yahoo.com/blog-OfU9uPQzdL_qBEFQKiG3yT2bSjLWumgx?p=338
Lyrics
Đêm hôm nay tự dưng thấy buồn chán và mệt mỏi
Đã gần 2h sang rồi sao?Tôi ko hỉu tôi đang nghĩ j đây!
Tôi ko thể ngủ,cai j đã khiến tôi thao thưc vây!
Tôi nghe rap và tôi viết,tôi viết những j tôi nghĩ
Nhưng j tôi gặp và đa thấy
Hai điếu thuốc một ấm trà
Tôi đã bay bay,tôi có cam giác và đầy cảm súc.
Tôi chỉ biét viết và viết lên những lời nhac rap
Vì Rap là cuộc sống,rap là sưc mạnh,là niềm vui trong tôi
Rap giup tôi quên đi sự trống vắng ,nhưng nỗi buồn bao quanh
Những nỗi buồn trong cai ko gian tối mịt,lanh cóng và tôi cần một cái j đó
Đó la rap:
Khi nghe rap người tôi đc nóng va quên đi cai lanh của mùa đông
Tôi nhấn vao start va mở chương trinh word
Tôi loay hoai voi Vietkey để mở phông tiếng việt
Và tôi bắt đầu viết , nguồn cảm súc đã that sự thăng hoa
Măc mọi người có nói j`,măc mọi người có nói sao về rap
Thì tôi vẫn cứ viết,va tôi vẫn cứ thích.
Niềm đam mê đó trong tôi chắc sẽ ko bao giờ chết.
Nó chỉ chết cho đến khi nào tôi tắc thở.
Tôi thà bỏ người iu chứ ko bao giờ bỏ rap
Rap giup tôi tự tin,rap giup tôi quên đi đc nỗi buồn
Và rap la nguồn sống sẽ mãi gắn liền trong trai tim tôi
Rap tạo cho tôi những cảm súc, để tôi viết lên nhưng nỗi buồn,sự bất công của XH và nỗi buôn của nhưng đúa trẻ lang thang
Nhưng đứa trẻ đã phai gặp nhiều nỗi bất hạnh từ khi mới sinh ra cho đên khi chúng trương thành.
Đứa con cha thì mất mẹ,hay có mẹ thì thiếu cha.
Nếu nhưng đứa có đủ cha lẫn mẹ thì gia đình lai wa’ nghèo
Hoặc bố mẹ nó tật nguyền ko có đủ khả năng kiếm sống.
Chỉ mới 13 ,14 tuổi chúng đã phải bước ra ngoài xã hội
Để mặc số phận mình cho XH định đoạt ,chúng cũng ko còn cách nào khác vì GĐ chúng wa’ nghèo.
That tinh co hom nay!
Trong quán nước tôi nhìn thấy nhưng đưa trẻ lang thang
Chúng ngồi đó một só chờ mọi người wa lai ban phát tinh thương.
Chúng phải chịu đựng những sự ghẻ lạnh của XH.
Mọi người đêu coi khinh phớt lờ chúng.KO co ai quan tâm đến chúng sao.
Và…!Và có một thằng bé,chắc mới chi đc 11 tuổi.
Nó lai gần mời mọi người mua báo nhưng sao?Tại sao
Một ông già đã chửi rủa ,hắt hủi chúng, rồi đuổi chúng đi.
Nhìn thằng bé lang thang sao long tôi thắt lại.Và bất lực trưoc những con người đó.
Chắc là khi sinh ra họ đã đc hưởng qua’ nhìu hạnh phúc
Nên họ đã phớt lờ những đứa trẻ tội nghiệp kia sao?